Lê Hân không phản đối, nằm sấp người lại, vừa xem phim vừa thưởng thức dịch vụ massage của Tam Mao, một lúc sau thì ngủ thiếp đi.
Khi cô tỉnh dậy thì đã là buổi trưa, mùi thức ăn từ ngoài phòng xông vào đánh thức cô khỏi giấc ngủ.
Lê Hân cảm thấy eo của cô cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Tuy cô không thể đứng thẳng hoàn toàn nhưng cô vẫn có thể đứng dậy và ăn uống.
“Tam Mao, mang giấy bút cho tôi.”
Cô ăn cơm trưa xong, vừa mới tỉnh ngủ nên chưa muốn đi ngủ. Cô cũng không muốn xem phim nên định vẽ thiết kế của một loại vũ khí mới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây