Cô ta luôn muốn la Hân làm chứng, nhưng Lê Hân chỉ nhìn cô ta, không lên tiếng.
“Cô nói chuyện a! Rõ ràng cô đều biết hết, vì sao lại không nói lời nào?” Cô ta giận dữ hét lên về phía Lê Hân.
“A…… Tôi không biết cô đang nói gì.” Lê Hân có chút cạn lời, vẫn chậm rì rì đáp lại cô ta một câu.
Tuy rằng cô biết Lê Tuyết Bình nói đều là sự thật, nhưng ở niên đại này, nếu cô nói ra chuyện trọng sinh, trừ việc bị xem như bệnh nhân tâm thần, căn bản không có ai tin.
Dù có lôi kéo cô đi làm nhân chứng cũng chẳng có ích gì, sẽ đều bị mọi người xem nhau tinh thần có vấn đề.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây