Vì chuyện này mà Lê Kiến Bình đi tìm trưởng thôn không ít lần, dù sao ở trong mắt ông ta, anh cả đi lâu như vậy vẫn không trở về, chắc chắn là không còn nữa, nếu như anh trai đã chết, vậy tại sao không thể đưa nhà của ông ấy cho mình?
Nhưng chuyện này trưởng thôn cũng không làm gì được, bởi vì còn bị cấp trên cưỡng chế, cho nên ông ta cũng không làm chủ được.
Năm nào Lê Kiến Bình cũng đi quậy nhưng vẫn không có thu hoạch.
Cho nên ông ta chỉ có thể nhìn căn nhà trống không ở đối diện nhà mình mà nghiến răng nghiến lợi, không có cách nào khác.
“Kiến Bình.” Trương Hồng Mai ăn xong cơm tối chuẩn bị rửa chén, ngồi ở cửa vừa cắn hạt dưa,vừa chờ nhóm lửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây