“Đi thôi, chúng ta lại đi nhìn thứ khác.”
Vì đền bù sự thiếu hụt của 18 năm này, Tô Miêu thật sự rất muốn đưa thứ tốt nhất cho Lê Hân.
Gần đến tối, Lê Hân và Tô Miêu mới về nhà, trong tay cầm vài món quần áo mùa đông, áo bông màu đỏ rực và màu xanh lục, mấy món đó đều đặt ở trên sô pha.
“Mua nhiều như vậy à.” Lê Cửu Nguyên đi ra, cầm lấy áo bông thêu hoa trên sô pha, sau đó khen ngợi rất tích cực: “Thật là đẹp mắt!”
Lê Hân: “…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây