“Nhiều đồ ăn quá.” Lê Hân nhìn chén canh này, bên trong có không ít đồ bổ, còn có nấm tuyết táo đỏ linh tinh, tràn đầy một chén, uống xong có lẽ cũng no luôn rồi?
“Chủ nhân, ngài mau uống mau uống!” Tam Mao cầm chén canh trong tay, mắt trông mong nhìn cô, thấy cô vẫn không cầm uống, nhanh chóng thúc giục nói.
“Hân Hân, uống đi.” Hạ Bắc Thần ở bên cạnh phụ họa.
“… Đã biết, em uống là được.” Bị hai người bọn họ thúc giục, Lê Hân cũng là cảm thấy áp lực gấp đôi, nhanh chóng uống một chút canh, sau đó vừa ăn cơm, vừa uống hết chén canh bổ này.
Dường như có loại cảm giác ‘ Đại Lang dậy uống thuốc ’ vậy!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây