Ngày hôm sau, Hạ Bắc Thần thức dậy vào buổi sáng, nhìn thấy Lê Hân chỉ mặc một cái áo dài tay, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác mỏng, lại nghĩ đến lời mà Diệp Minh Tịch nói, lập tức mở miệng:
“Em mặc như vậy cũng quá ít rồi.”
Anh nói xong, còn trực tiếp kéo Lê Hân trở về phòng.
“Còn thiếu sao? Hiện tại anh chỉ mặc áo ngắn tay, ít nhất thì em còn mặc một cái áo khoác ở trên người đó?” Lê Hân nhìn anh, lại nhìn lại chính mình, trong lúc nhất thời có chút vô ngữ.
Đứng chung một chỗ với Hạ Bắc Thần, bọn họ đã giống như người ở hai mùa, vậy mà còn có thể kêu thiếu sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây