Gần đây cô ta vẫn luôn ở bên tai anh ta oán giận cái này, oán giận cái kia, Đinh Thành đều nhẫn nhịn, nhưng chuyện này, nửa điểm cũng không nhịn được.
“Cô đứng lại đó cho tôi!” Đinh Thành tức giận gọi Vương Thúy Hương lại
“Chuyện tham gia quân ngũ là tôi tự nguyện, ra chiến trường sẽ có thương vong, không có gì uổng phí cả! Vương Thúy Hương, lúc tôi và cô kết hôn, cô đã biết tôi là quân nhân, tôi cho rằng cô sẽ ủng hộ. Nhưng cô có biết hiện tại cô đang làm những gì không?” Đinh Thành nhìn về phía Vương Thúy Hương, trong mắt tràn ngập thất vọng.
“Em...”
Vương Thúy Hương bị ánh mắt của anh ta làm cho đau đớn, đột nhiên hoảng hốt, lập tức trở lại bên cạnh Đinh Thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây