“Sao số tôi lại khổ như vậy chứ!” Vương Thúy Hương vừa nghe, liền ôm lấy Đinh Siêu Quần bắt đầu khóc.
“Oa...Con nhớ ba! Con nhớ ba!” Đinh Siêu Quần bị Vương Thúy Hương véo một cái, ở bên cạnh gào khóc.
Cậu ta lo lắng Vương Thúy Hương sẽ véo cậu ta lần nữa, còn không quên dùng lời Vương Thúy Hương dạy cậu ta, vừa kêu vừa khóc.
Một lớn một nhỏ ôm nhau khóc rống, quả thực thương tâm muốn chết.
“Nếu chồng tôi chết ở tiền tuyến, tôi cũng không muốn sống nữa! Rõ ràng có nhiều người như vậy, điều một mình anh ấy về, có thể có ảnh hưởng gì chứ?” Vương Thúy Hương vừa khóc vừa nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây