“Vậy tôi tin anh.” Lúc này Tam Mao mới hài lòng gật đầu, đồng ý.
Chẳng qua vừa nghĩ đến nó bị đưa vào trong không gian cô độc, biểu cảm vẫn khó tránh khỏi có vẻ tủi thân.
“Sau khi tắt máy cho ngươi, ngươi cũng sẽ không có cảm giác gì, yên tâm đi, rất nhanh có thể đi ra.” Lê Hân thấy bộ dạng tủi thân của nó, thậm chí còn đề nghị ở bên cạnh.
“À...... vậy tắt máy cũng được.” Tam Mao cẩn thận suy nghĩ đề nghị này, rồi chấp nhận.
Trong nhà, mỗi ngày Tam Mao đều quét dọn vệ sinh, vẫn luôn ở trạng thái rất sạch sẽ, đồ đạc cũng đều bày biện rất chỉnh tề, nhìn rất là thoải mái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây