Nếu còn trên giường, Lê Hân có lẽ thực sự sẽ nhắm mắt ngủ thêm một lát nhưng bây giờ đã dậy rồi, cô cũng không đến nỗi phải chạy về ngủ tiếp.
Nhưng Lê Hân cảm thấy sau khi dậy hôm nay, tinh thần đã tốt hơn rất nhiều.
Chỉ cần Hạ Bắc Thần bình an trở về, cô sẽ yên tâm.
“Đúng rồi, anh lát nữa hãy thay quần áo, em sẽ bôi thuốc cho anh thêm lần nữa.” Lê Hân thấy Hạ Bắc Thần vẫn mặc đồ ngủ, liền vội vàng nói.
Bây giờ thời tiết ở biên giới phía Nam rất nóng, vết thương cũng không thể cứ bịt kín như vậy mãi được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây