“Ôi, lần trước em còn nói sẽ giới thiệu hai người quen biết, không ngờ hai người lại là bạn từ nhỏ.” Lê Hân nói đến đây vẫn cảm thấy khá khó tin.
“Xì... Ai muốn quen anh ta chứ.” Diệp Minh Tịch trợn mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Chỉ vì Hạ Bắc Thần gọi cô một tiếng “Anh em”, cô đã ghi thù rồi!
“Không còn sớm nữa rồi, em phải đến viện nghiên cứu, gặp họ ở cổng nên đi theo họ đến đây, em vẫn chưa đến viện nghiên cứu báo cáo.” Lê Hân liếc nhìn thời gian, cũng vội vã muốn đi: “Lần sau rảnh đến nhà chúng em ăn cơm.”
“Được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây