Công đoạn sát trùng trước đó đã hoàn thành, Lê Hân cầm tuýp thuốc mỡ mà Diệp Minh Tịch đưa cho lúc nãy, dùng tăm bông chấm thuốc mỡ, cẩn thận bôi lên vết thương cho Hạ Bắc Thần.
“Đau thì nói với em, em sẽ nhẹ tay.” Lê Hân ngẩng đầu nhìn Hạ Bắc Thần, muốn quan sát sự thay đổi biểu cảm của anh.
Rõ ràng người bị thương là Hạ Bắc Thần nhưng lúc này Lê Hân lại nhăn cả mặt mày, như thể người đau là cô vậy.
Ngẩng đầu lên, ánh mắt liền đụng phải đôi mắt của Hạ Bắc Thần, đôi mắt của Hạ Bắc Thần giống như bầu trời đầy sao, hấp dẫn người khác, khiến người ta không tự chủ được mà lạc vào đó, mãi không thoát ra được.
“Nhìn gì thế?” Lê Hân liếc anh một cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây