Cô cầm một quyển sổ nhỏ, lúc đến bãi bắn của các chiến sĩ đang huấn luyện, từng người một đều rất nghiêm túc, Lê Hân cầm quyển sổ nhỏ ở bên cạnh yên lặng quan sát, ghi chép lại số liệu vừa quan sát được.
Súng ống dường như không có vấn đề gì.
Các chiến tập luyện rất đều tay.
“Lê Hân, sao em lại đến đây?” Hạ Bắc Thần buông súng xuống, nhanh chóng phát hiện ra cô.
Dáng vẻ nghiêm khắc vừa rồi, giống như là băng tuyết gặp gió xuân, cả người đều trở nên dịu dàng hơn, mặt mày thậm chí còn nở nụ cười nhàn nhạt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây