“......” Hạ Bắc Thần im lặng một lúc, rồi lại có chút chưa hết hi vọng: “Đưa qua thì họ ăn phần họ là được, chúng ta có thể ăn chung mà.”
Lê Hân cẩn thận cất cuốn sổ nhỏ dùng để ghi chép của mình.
“Không cần đâu, những số liệu này em phải mang về ngay, còn cả những khẩu súng này cũng phải cùng với đám Đỗ Bằng sớm kiểm tra lại để còn đưa đến cho các anh tập luyện.” Lê Hân lại lần nữa cự tuyệt, tâm trí hoàn toàn nhào vào viện nghiên cứu.
Hạ Bắc Thần: “......”
Vợ ơi, em thay đổi rồi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây