Hạ Văn Cường kinh ngạc, nhưng cũng không do dự quá lâu, bảo người lính trẻ bên cạnh đưa giấy bút cho Lê Hân.
Lê Hân nhận lấy, hồi tưởng lại diện mạo cụ thể của người đàn ông đó, bắt đầu vẽ.
“Cô còn biết vẽ nữa sao?” Hạ Văn Cường đi tới, vậy mà thấy Lê Hân thật sự đang vẽ, vẫn không khỏi kinh ngạc.
Không chỉ bởi vì cô muốn vẽ, mà còn bởi vì thoạt nhìn cách vẽ tranh của cô có vẻ rất chuyên nghiệp, rõ ràng là biết vẽ.
Lê Hân thật sự biết vẽ, bởi vì trước kia thường xuyên vẽ bản thiết kế, vẽ phác thảo là kỹ năng cô đã từng học nghiêm túc, muốn vẽ một bức chân dung, đối với cô mà nói cũng không khó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây