Tuy bây giờ Hạ Bắc Thần trông có vẻ bụi bặm, trên người còn dính bùn đất, nhưng nhìn không giống như bị bom nổ.
Bàn tay đang nắm lấy cánh tay cô rất mạnh mẽ, Lê Hân cảm thấy chắc là Hạ Bắc Thần không bị thương.
“Ở nhà ăn đã ăn rồi.” Hạ Bắc Thần trả lời.
Vì phải xử lý số mìn kia, Hạ Bắc Thần và mấy công binh cùng lên núi đã cùng nhau ăn chút gì đó ở nhà ăn, dù sao trưa nay trên núi cũng chỉ gặm được mỗi cái bánh mì, bụng đã sớm đói meo rồi.
Dạ dày của bọn họ lại lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây