Trong lòng Hạ Văn Cường lại đang tính toán, ngày mai sẽ đưa chiếc máy dò mini này đến viện nghiên cứu, nếu như có thể chế tạo ra nhiều hơn thì càng tốt.
“Vâng.” Lê Hân đứng dậy khỏi ghế thẩm vấn, đi theo Hạ Bắc Thần rời khỏi.
“Vừa nãy em còn cố tình gói hai hộp cơm, kết quả lại không có cơ hội ăn.” Lê Hân đi ra khỏi phòng thẩm vấn, nhìn Hạ Bắc Thần cầm hộp cơm đặt bên ngoài lên, không khỏi cảm thấy tiếc nuối.
Hộp cơm không giữ nhiệt, để lâu như vậy, cơm canh bên trong chắc chắn đã nguội lạnh rồi.
Hơn nữa hiện tại bọn họ có thể về nhà rồi, Lê Hân cảm thấy chi bằng về nhà hâm nóng lại ăn còn hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây