Sáng hôm sau Lê Hân, người luôn ngủ đến mặt trời lên cao mới dậy, vậy mà đã tỉnh giấc từ lúc trời còn tờ mờ sáng.
Cô đẩy Hạ Bắc Thần đang ôm mình ra, trên mặt và cổ đều đỏ ửng, bởi vì ra mồ hôi, tóc dính cả vào mặt và cổ rất khó chịu.
“Ngủ với anh nóng quá.” Cả người Lê Hân khó chịu, không nhịn được oán trách Hạ Bắc Thần.
Cô vội vàng bò dậy, lấy quần áo đi vào phòng tắm tắm rửa.
“...” Hạ Bắc Thần nhìn nửa chiếc giường trống trơn, im lặng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây