Tiểu Trần: “...” Nhìn đội ngũ “Khác biệt với người khác” đang đi về phía mình.
Bắc Kinh không thiếu thịt dê và thịt ngỗng đâu, bọn họ thật sự không cần phải mang từ xa tới tận đây thế này.
“Vợ à, là ba và ba vợ tới.” Tô Mộ Thương hơi đỡ lấy Tống Sơ Trừng.
“Chúng ta mau qua đó thôi.” Tống Sơ Trừng ngước mắt lên nhìn về phía ba mình, sau đó cô lại quay sang nói: “Bác cả ơi, ba cháu và ba chồng tới đón chúng ta.”
“Đừng vội, cứ từ từ mà đi, Tô lão nhị nhìn thấy hai đứa cháu trai của mình chắc chắn sẽ không nhúc nhích được đâu, con trai gì đó sao mà hơn được cháu trai, nếu không tin cháu cứ nhìn thử xem?” Bác cả Tô chép miệng bảo cô nhìn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây