“Hạo Hạo ngoan quá, cháu vừa ngoan lại vừa hiểu chuyện nữa. Nhưng cháu không cần lo đâu, cô đặc biệt mua quần áo cho cháu và tiểu Trí đấy, em trai Nhục Nhục Mâu Mâu và cả anh Đại Bảo, chị Điềm Điềm đều có. Của các cháu giống nhau, chỉ có quần áo của chị Điềm Điềm là khác với của cháu thôi.”
Tống Sơ Trừng xoa xoa đầu cậu bé, nhẹ nhàng nói: “ Chờ đến tết, cháu và các anh em, cả chị nữa đều mặc thế này.”
Nghe thấy vậy, Hạo Hạo nở nụ cười tươi như hoa.
Trẻ con không biết nói dối, vừa nhìn đã biết cậu bé đang vui đến nhường nào.
Cậu bé xác nhận lại lần nữa với Tống Sơ Trừng: “Thật sao cô, đều giống nhau ạ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây