Vương Phỉ Nhi như bị ma ám, cứ về nhà gây rối bên mẹ đẻ, nói nếu lúc đó mẹ cô ta đổi nhà sớm hơn thì đã không có chuyện gì rồi. Dạo này cô ta cứ làm rùm beng bên nhà mẹ đẻ, bảo ba mẹ cô ta đi xin cấp căn nhà bên trên kia cho cô ta.”
Ngay cả bản thân Hứa Linh cũng biết chuyện này, nhà cửa là tài sản lớn, không phải chỉ cần Phó sư trưởng Vương nói cho là cho được, dù thế nào cũng phải theo trình tự, sao có thể nói xin là xin được?
Hoặc phải là cán bộ lão thành giống như bác cả Tô và ông nội Tô, với thân phận của bọn họ, dù đến đâu ở vài ngày cũng có thể xin được một ngôi nhà, nhưng bọn họ không chỉ định muốn căn nhà nào, nên thường để bên quân đội sắp xếp!
Tống Sơ Trừng: “... . . .”
Hứa Linh lại nói tiếp: “Phó sư trưởng Vương nghe thấy mẹ con bọn họ nói vậy, cũng từ chối thẳng thừng luôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây