Nhục Nhục ngoan ngoãn giơ tay ra: “Ba ơi, xong rồi.”
Tô Mộ Thương đổ nước, cô giúp Nhục Nhục rửa sạch cát trên tay.
Giá như nước Ngọc Linh không có tác dụng thần kỳ như vậy, chỉ cần đổ một chút vào tay Nhục Nhục là vết thương lập tức lành lại.
“Cạp cạp, sen lớn, tôi về rồi.”
Nhị Mao vặn vẹo mông đi tới, tiếng gọi của nó vừa dứt, tiếng của Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, Đại Mao cũng lần lượt vang lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây