Nhìn Tiểu Hắc bị siết đến mức trợn trắng mắt, Nhị Mao vô thức nuốt nước bọt, may mà bây giờ kỹ thuật phanh gấp của nó đã đạt đến cảnh giới xuất quỷ nhập thần, nếu không thì giờ phút này người trợn trắng mắt chính là nó.
“Ông ngoại, bà ngoại.”
Mâu Mâu và Nhục Nhục tuột khỏi vòng tay của bác cả Tô và Liêu Quân, chạy lon ton đến, vui vẻ gọi.
“Hai đứa chưa gọi chị kìa! Uổng công chị còn để dành kẹo cho hai đứa.” Điềm Điềm bực bội chống nạnh, phụng phịu nói.
Tối hôm qua, nghe bà nội nói hai em trai hôm nay sẽ về, Điềm Điềm rất vui.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây