Bà cụ Dư cười tươi, nếp nhăn ở khóe mắt, khóe miệng càng thêm rõ ràng.
“Nhìn ưm kìa, Tiểu Chí cũng đang cười em đấy!” Bà cụ Tống vỗ vai em gái, cười mắng.
Bà cụ Dư nắm tay chị gái, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng, bà ấy nói: “Chẳng phải vì em vui quá đấy sao? Em nói chị nghe, em và lão Dư đến nhà hàng ăn cơm thì nhìn thấy một cô gái giống hệt chị lúc trẻ, quan trọng là cô ấy cũng mang họ Tống.”
Ông cụ Tống nắm chặt tay vịn ghế gỗ như thể muốn bóp nát nó, tay kia ông ấy ôm ngực, không biết tại sao?
Vào khoảnh khắc này, trong lòng ông bỗng nhiên xuất hiện một suy nghĩ, đúng rồi! Không sai, lần này chắc chắn không sai đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây