Hai tay cô trống trơn, vừa cập bến đã có người đến đón, hành lý của bọn họ đều do người đến đón xách, nhìn dáng đi của họ, Tống Sơ Trừng đoán chắc là người của quân đội.
Bến tàu tấp nập người qua lại, hàng hóa vận chuyển như nước chảy, những con chim hải âu chao liệng trên không trung, tiếng kêu của chúng tạo nên một khung cảnh náo nhiệt.
“Tranh Tử, bây giờ chúng ta sẽ đến thẳng khách sạn quốc doanh Thượng Hải, bác cả đã sắp xếp xong xuôi rồi.” Bác cả Tô bế Nhục Nhục, cười nói.
“Vâng ạ! Bác cả cứ sắp xếp là được, lần này làm phiền bác cả quá.” Tống Sơ Trừng mỉm cười nói.
“Làm phiền gì chứ? Chỉ là một cú điện thoại thôi mà, mọi người về đến khách sạn thì nghỉ ngơi trước đi, bác cả có việc phải làm, lát nữa chú Liêu sẽ dặn dò mọi người, cháu muốn đi đâu thì bảo họ đưa đi, có chuyện gì không biết cũng có thể hỏi họ.” Bác cả Tô dịu dàng cười nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây