Bà nội Tô còn trêu chọc mẹ Tống: “Mâu Mâu với Thịt Viên không sợ ồn ào, chắc là giống Sơ Trừng rồi.”
Mẹ Tống cười gật đầu: “Đúng vậy, trẻ con mới sinh ngủ ngon là tốt, ngủ nhiều mới chóng lớn.”
Tô Mộ Thương ngồi bên giường bệnh, nghe bà nội hết gọi Mâu Mâu lại gọi Thịt Viên, nói thật là nghe riết cũng thấy quen tai.
Chiều muộn, Tống Sơ Trừng tỉnh dậy, vẫn là một bát canh gà to đùng, nhưng lần này cô còn ăn thêm được một ít thịt gà.
“Bà nội, mẹ, hai người về trước đi, tối nay con ở đây là được rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây