Mẹ Tống đang ăn, không quên nhắc nhở: “Sau này con phải ghi nhớ ân tình của cô cả, Miêu Miêu cũng vậy, phải nhớ đến ân tình của chị con đó.”
“Bà nội! Chúng cháu đều biết rồi, cô cả là tốt nhất.” Mấy đứa nhỏ sau khi hứa xong, thì cùng nhau mở to mắt, nhìn chằm chằm Tống Miêu Miêu.
Tống Miêu Miêu: “...”
Một miếng cơm không lên không xuống mà mắc kẹt ở cổ họng, làm cho cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, cô ấy cố gắng nuốt xuống, cũng vội vàng đảm bảo: “Con cũng biết rồi.”
Có sự gián đoạn này, bầu không khí lại trở nên vui vẻ hơn, Tống Sơ Trừng chỉ dựa vào bữa cơm này, đã thành công tiến vào nội bộ cả nhà họ Tống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây