Tô Mộc Thương nghe vậy, ngẩng đầu nhìn thấy cô gái đang cười rạng rỡ, giữa lông mày có chút hả hê ranh mãnh.
Tống Sơ Trừng thấy anh dọn dẹp xong thì vẫy tay ra hiệu, bảo anh ngồi xuống cạnh mình.
“Chờ một chút, anh đi lấy bưởi.” Tô Mộ Thương vốn định tới ngồi cùng cô.
Nhưng anh chợt nhớ ra sáng sớm đã mua một quả bưởi, cô hẳn là không biết, nên muốn mang ra bóc cho cô ăn.
“Nhà chúng ta có bưởi từ khi nào thế?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây