Sau khi hai người hái nấm đỏ xong, liền đi về phía trước một đoạn, nhìn môi trường xung quanh, Tống Sơ Trừng đang nghĩ có nấm đỏ rồi, nhưng hiện tại vẫn thiếu gà! Vì vậy, cô nói với đôi mắt sáng ngời: “Đại Bảo, em có nghĩ rằng trong đám cỏ dại này có gà rừng không?”
Đại Bảo nhìn vẻ mặt vui mừng của Tống Sơ Trừng, không nỡ phản bác lại cô: “Có thì có đó! Nhưng gà rừng ở đây rất lanh, chỉ có mấy người như ba mới bắt được thôi, còn chúng ta thì không bắt được đâu chị.”
Bọn họ bình thường đi lên núi, thỉnh thoảng nhìn thấy con gà rừng mũm mĩm này lảng vảng trước mắt, khiến họ rất thèm thuồng, nhưng chỉ cần tiến lên một bước, con gà rừng nhất định sẽ bỏ chạy ra xa ngay.
Tống Sơ Trừng nghe được lời này liền vui mừng, có được thì tốt rồi! Cô có nước Ngọc Linh để lừa nó, cô không sợ không bắt được gà rừng, chỉ sợ là không có gà rừng mà thôi.
Tống Sơ Trừng dùng ba lô làm vật che chắn, từ trong đó lấy ra hai sợi dây thừng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây