Đây là lần đầu tiên Thẩm Trĩ Dữu đến ga tàu, cô tò mò ngắm nhìn xung quanh. Phòng chờ sơn màu trắng, có viền xanh lá chạy ngang, hai bên cửa đều dán ba chữ đỏ “phòng chờ”.
Bên trong, ghế gỗ màu trắng được sắp xếp thành hai dãy ngay ngắn. Có người ngồi đợi, có người lại nằm dài chờ.
Gần cửa phòng chờ có một nhân viên mặc đồng phục, trên tay áo có đeo băng tay màu đỏ, tay cầm loa giữ trật tự.
Dù cửa mở toang nhưng người quá đông khiến không khí trở nên ngột ngạt. Trời đang nóng, phòng chờ không thoáng khí lắm, mùi mồ hôi trộn lẫn với đủ loại thức ăn, thậm chí còn có cả mùi của trẻ con làm bậy, tạo thành một mùi hương khó tả.
Không những thế, không gian cũng rất ồn ào, người qua lại tấp nập. Thỉnh thoảng nhân viên lại giơ loa lên nhắc nhở mọi người trông chừng hành lý của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây