Ánh mắt bà nhìn Cố Dã cũng không còn vui vẻ như vậy, người này là đến cướp con gái của bà.
Thẩm Trĩ Dữu buồn ngủ đến suýt khóc, sau khi thức dậy, cô nhắm mắt ngồi vào bàn ăn, cảm thấy vô cùng buồn ngủ.
Trần Thúy Quyên tức giận nhìn con gái, sau đó cười nói với Cố Dã: “Tiểu Cố, mẹ còn làm cho con ít lương khô, con mang theo để ăn trên đường.”
“Khi đến thì viết thư về đây để chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, sau khi bên con thu xếp xong, Dữu Dữu sẽ đến đó, mới kết hôn mà xa nhau quá lâu thì sẽ không tốt lắm đúng không?”
So với sự thờ ơ của Thẩm Trĩ Dữu, Trần Thúy Quyên thực sự rất quan tâm đến anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây