Tuy nhiên, Thẩm Quốc Vượng vốn là người lạc quan, sau phút buồn bã, liền cười nói: “Từ tỉnh thành đến quê mình vẫn chưa có tàu hỏa chạy thẳng. Đến lúc đó nếu về quê, chị cứ qua nhà em nghỉ chân một đêm, hôm sau chúng ta cùng đi.”
“Được thôi.”
“Hai đứa rảnh rỗi cũng lên thủ đô chơi đi. Đến nơi, chị sẽ viết thư cho hai đứa. Ba mẹ cũng muốn đến thủ đô, lúc ấy mình đi cùng nhau.”
“Vậy thì tốt quá.”
Thẩm Quốc Vượng cười toe toét.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây