Thẩm Trĩ Dữu nghĩ đến mấy cái quần lót rách của Cố Dã mà anh không nỡ vứt, còn định giữ lại làm đồ gia truyền, mặt lập tức đỏ bừng, gật đầu: “Anh ấy rất tốt.”
Bà chủ: “...” Chỉ định khen xã giao vài câu thôi, sao tự dưng thấy đau răng thế này?
Mua quần áo xong, cả nhà lại quay qua thăm Cố Cung.
Thẩm Trĩ Dữu thỉnh thoảng lại liếc nhìn quần áo mà Cố Dã mua cho mình, nhìn một lần là khóe miệng cong lên một lần.
Ban đầu sự chú ý của cô đều đặt vào mấy đứa nhỏ, nhưng giờ đã ngoan ngoãn đi sát bên Cố Dã.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây