Còn anh cả và chị dâu, đã phân chia nhà cửa rõ ràng từ lâu, trước đây anh cả chị dâu quá đáng đến mức nào, mọi người đều đã tuyệt tình cả rồi, anh hai làm sao quan tâm đến họ được nữa.
Cố Bằng mím môi: “Ba, trước tiên mình đưa mẹ về đi ạ.”
Ba Cố vịn vào ghế, từ từ ngồi xuống, gật đầu: “Được. Thằng ba, con là đứa tốt, có chí tiến thủ. Ba xem như chưa từng sinh ra thằng Cố Dã. Nhà này chỉ còn con và thằng cả là anh em ruột, hai đứa phải giúp đỡ lẫn nhau, đừng như thằng sói mắt trắng ấy, ngay cả anh em ruột, cháu ruột mà cũng không đoái hoài.”
Cố Bằng nghĩ thầm, anh hai chẳng phải người như thế, anh hai và chị dâu đều là người tốt.
Nhưng anh ấy hiểu rõ, nói những lời này ra chỉ làm hại thêm anh hai và gia đình anh mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây