Cố Dã ngoan ngoãn đồng ý: “Mọi người tắm trước đi, anh tắm sau.”
Anh nói chuyện với vẻ mặt như thường lệ, hơn nữa, ở nhà vốn dĩ anh cũng là người tắm cuối cùng, nên mọi người cũng không nghĩ nhiều.
Nhưng khi nghe anh nói vậy, mắt Thẩm Trĩ Dữu bỗng nhòe đi.
Quả nhiên, khi cô tắm xong vào phòng, Cố Dã đang ngồi trên ghế, cười với cô: “Giúp anh với, bác sĩ dặn dạo này vết thương không được dính nước.”
Lần này, Thẩm Trĩ Dữu không kìm được nữa, nước mắt lã chã rơi xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây