Trần Thúy Quyên tức giận trừng mắt nhìn cậu: “Được rồi được rồi, nhìn thấy con là mẹ thấy phiền rồi, đi đi đi, ngồi xe đi đi, chút nữa không kịp đón xe thì mẹ xem con làm sao.”
Sáng sớm cậu út vừa đến thì buổi chiều đã phải đi rồi.
Mặc dù Trần Thúy Quyên đã nấu bữa tối lúc ba giờ, nhưng mà đám trẻ Đoàn Đoàn vẫn không nỡ rời xa cậu út của mình.
Đặc biệt là hai đứa bé Niên Niên và Mãn Mãn, hai mắt đỏ hoe, trông mong nhìn cậu mình.
Thẩm Trĩ Dữu cảm thấy không ổn lắm, dứt khoát cầm túi lên rồi nói: “Đi thôi, chị chỉ muốn ra ngoài mua chút đồ, chúng ta cùng nhau đi đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây