“Cố Dã, nhanh lên, chắc con mệt lắm, ở ngoài chưa ăn gì phải không? Dữu Dữu biết hôm nay con sẽ về nên nó bảo mẹ mua nhiều thức ăn lắm, rửa tay xong là ăn được rồi.”
Cố Dã kéo Viên Viên và Niên Niên ra khỏi chân mình rồi gọi “Mẹ” một tiếng, sau đó anh gật đầu: “Con rất nhớ đồ ăn ở nhà, Dữu Dữu đâu ạ?”
“Dữu Dữu ở trong bếp, nó biết con sắp về nên tự tay xuống bếp đấy.”
Trần Thúy Quyên mỉm cười nói, mặc dù trẻ con nghịch ngợm nhưng chúng vẫn có thể cảm nhận được sự kỳ vọng của chúng đối với bản thân.
Vợ của anh cũng đang đợi anh ở nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây