Vừa dứt lời, cả hai đã thấy ánh mắt tròn xoe của em gái nhìn qua.
Hai anh lập tức cười toe toét, mặt đen như đáy nồi nhưng răng trắng bóc, làm Thẩm Trĩ Dữu suýt lóa mắt.
“Nếu không có Niên Niên và Mãn Mãn, chắc tụi anh cũng không sống nổi ở nhà đâu!”
Mãn Mãn nghe anh nói thì hài lòng.
Cô bé ngồi trên ghế đặc chế bên cạnh mẹ, tay cầm cái thìa gỗ nhỏ mà ba làm cho, tiếp tục ăn trứng hấp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây