Bà nhíu mày, trong lòng hơi thắt lại: “Cháu ngoan của bà, có phải ai bắt nạt cháu không? Nói cho bà biết đi!”
Đứa nhỏ đang cố tỏ ra lạnh lùng không buồn bã, nghe bà ngoại nói vậy, lập tức không nhịn nổi nữa.
Hai đứa bĩu môi, nước mắt rưng rưng nhưng vẫn lắc đầu, không nói gì.
Thẩm Trĩ Dữu ở trong phòng nghe được lời của Trần Thúy Quyên, cô giật nảy mình.
Cô vội gọi thím Hạ giúp trông chừng Niên Niên và Mãn Mãn, rồi xuống giường mang giày chạy đến tìm chúng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây