Biết hôm nay họ về, Thẩm Đại Hà canh đúng giờ, từ sáng sớm đã đợi ở bến xe huyện. Cứ mỗi lần có xe đến, ông lại bảo Thẩm Quốc Vượng chạy ra xem có phải Thẩm Trĩ Dữu và gia đình hay không.
Chạy suốt cả ngày, Thẩm Quốc Vượng không dám đi vệ sinh, mắt muốn lòa cũng không thấy mẹ và chị hai đâu. Trời đã tối, nghĩ chắc hôm nay họ không về được nữa, cậu định đi vệ sinh thì thấy Thẩm Trĩ Dữu và mọi người bước xuống xe.
“Ba! Em trai!”
Thẩm Đại Hà dập tắt điếu thuốc, hắng giọng, nhìn thấy con gái và vợ, mắt ông hơi đỏ hoe.
“Tưởng hôm nay hai đứa không về, suýt chút nữa ba về rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây