Nói xong, bất chấp sắc mặt khó coi của mẹ, Cố Dã nhận lấy con từ tay mẹ vợ: “Mẹ, mẹ nghỉ ngơi đi, bọn trẻ có con và Dữu Dữu rồi.”
Chuyện của anh, không cần phải lôi mẹ vợ vào. Mấy tháng nay mẹ vợ đã vất vả thế nào, anh đều thấy rõ. Vốn đã thấy có lỗi với nhà vợ, giờ lại để Trần Thúy Quyên bị liên lụy, Cố Dã thấy rất xấu hổ.
“Được rồi, chiều nay tắm cho bọn trẻ, rồi dỗ chúng ngủ luôn. Mẹ rửa bát, hai đứa nghỉ ngơi sớm đi, mai Cố Dã còn phải đi huấn luyện.” Trần Thúy Quyên nhanh chóng dọn bát đũa, múc một chậu nước rồi về phòng. Tuy bà không ưa mẹ Cố Dã, nhưng có một điều bà ta nói đúng, bà là người ngoài, không nên can thiệp vào chuyện này. Bà chỉ cần đảm bảo Dữu Dữu và hai cháu không bị thiệt thòi là được.
Giờ thấy phản ứng của Cố Dã, Trần Thúy Quyên cũng yên tâm, an ổn về phòng ngủ.
Mẹ Cố Dã không nói gì, nhưng Cố Dã là người đã quyết tâm thì chín con trâu cũng không kéo lại được. Anh xin nghỉ phép nửa ngày, sáng mai sẽ đưa mẹ ra ga.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây