Trong lòng Thẩm Trĩ Dữu gần như có thể khẳng định rồi, liền mỉm cười: “Vậy cảm ơn cô trước nhé.”
Chuyến đi từ đơn vị quân đội đến thành phố không phải là ngắn. Thẩm Trĩ Dữu nghĩ đến việc mình có thể có cơ hội làm giáo viên, lòng phấn khích không thôi.
Thấy Chu Phương dường như không bài xích việc cô hỏi han một vài vấn đề, Thẩm Trĩ Dữu lập tức nhân cơ hội, hỏi hết mọi thứ mình muốn biết.
Ban đầu, khi trả lời câu hỏi của Thẩm Trĩ Dữu, Chu Phương còn khá căng thẳng, câu trả lời rất ngắn gọn.
Nhưng dần dần, dưới ánh mắt mong đợi và có phần ngưỡng mộ của Thẩm Trĩ Dữu, Chu Phương càng lúc càng thả lỏng, câu trả lời của cô ta càng lúc càng chi tiết, thậm chí còn mở rộng thêm một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây