Đường Uyển bất đắc dĩ thở dài, “Thôi được, vậy làm phiền ông.”
Ông cụ vốn không phải người thích mắc nợ ân tình, nên Đường Uyển cũng có thể hiểu được.
Chẳng mấy chốc, hộ lý mới Tiểu Vương đã mua đồ ăn về. Đồ ăn của ông cụ và Đường Uyển giống nhau, mỗi người một phần thịt kho tàu và một món rau xào. Riêng phần của Lục Hoài Cảnh thì đơn giản hơn, là cháo kê cùng một bát canh thịt viên từ nhà ăn.
“Bác sĩ Đường, mau lấy ăn đi.”
Tiểu Vương đặt đồ ăn lên bàn của Đường Uyển. Còn Tiểu Vương thì tự mình ăn đồ ăn trong nhà ăn, nhưng vì tiết kiệm, anh ta chỉ mua một phần cơm đạm bạc, mọi người cũng không nói gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây