Đường Uyển lặng lẽ nghe, vừa đút cơm cho Lục Hoài Cảnh, không xen vào chuyện nhà họ.
Cơm còn chưa ăn xong thì Miêu Thanh Anh bất ngờ đẩy cửa bước vào.
Cô ta liếc nhìn bát cơm và thức ăn của ông cụ Hứa, mặt lập tức sa sầm lại.
“Ăn cơm đấy à.”
Giọng cô ta khô khốc, nếu không phải e ngại Hứa Nhị Cương, chắc chắn cô ta đã nổi đóa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây