“Có lẽ nó đói.”
Giọng nói bất ngờ vang lên khiến cô ta giật bắn mình. Cô ta quay phắt lại, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn Đường Uyển: “Cô là ai?”
“Tôi là bác sĩ chân trần ở trên núi này.”
Đường Uyển không giấu giếm thân phận, cô nhìn người phụ nữ rồi nói: “Đứa trẻ trong tay chị chính là do tôi đỡ đẻ. Nó vừa sinh ra đã không được mẹ cho bú một giọt sữa nào. Nó đói đến kiệt sức rồi. Về nhà, chị pha sữa bột cho nó bú là được.”
Nghe vậy, người phụ nữ cúi xuống nhìn đứa bé trên tay. Đứa trẻ nhỏ xíu, yếu ớt, đôi mắt nhắm nghiền, hơi thở thoi thóp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây