“Đồng chí ơi, mấy thứ này không phải tôi mua cho mình, mà là cho cả đại đội chúng tôi đấy. Nếu tôi không chia nhỏ ra, về nhà khó mà phát cho mọi người được.”
“Có tí muối mà chia ra cả chục phần, chia kiểu gì cơ chứ?”
Xã viên bắt đầu mất kiên nhẫn. Đường Uyển lập tức nhảy xuống xe đạp, bước vào trong. Cô nhìn thấy đại đội trưởng Hồ đang bối rối quay qua nhìn mình.
“Đồng chí ơi, giờ này cũng không bận lắm, giúp chú ấy một chút đi.”
Đường Uyển mỉm cười, nhẹ nhàng cầm tay xã viên, lén nhét vào tay cô ta một viên kẹo sữa đại Bạch Thỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây