Tháng nào nhà cô ấy cũng có vài bữa được ăn chút thịt cá. Người lớn thì có thể chịu kham khổ, nhưng trẻ con thì không thể như vậy được. Để chúng thiếu ăn, thiếu uống thì tội quá.
Nghe thế, Đường Uyển chỉ khẽ đáp:
“Có lẽ chị ta gửi hết tiền về cho gia đình chăng.”
Cô lại nghĩ đến Đặng Vĩ Minh, cũng thường xuyên gửi tiền giấy về quê. Thời buổi này, chữ “hiếu” còn nặng hơn cả trời, ai ai cũng cố gắng chu cấp cho cha mẹ ở quê.
Đó cũng là lý do cô cảm thấy Hoàng Diệp quả thật là đối tượng tốt để kết hôn. Bên nhà anh ấy không có nhiều người thân, kết hôn xong, Lữ Lâm chỉ cần quản lý hai khoản lương và trợ cấp của hai vợ chồng, chẳng phải lo chuyện phải cúc cung phụng nhà chồng. Chẳng trách nhà họ Lữ lại xem trọng Hoàng Diệp đến vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây