Giọng nói của anh tràn ngập lo lắng nhưng không hề có một tia trách móc nào.
“Chăn gối hỉ này anh không thích sao?”
Đường Uyển mở túi vải ra rồi lấy ra cho Lục Hoài Cảnh xem, vỏ chăn làm bằng tơ lụa của địa phương, sờ lên vô cùng mịn.
“Thích.”
Anh tưởng tượng đến cảnh ngày mai hai người họ sẽ động phòng trên gối chăn tơ lụa này, tuy một người đại quê mùa như Lục Hoài Cảnh cũng vô thức đỏ mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây