“Dao Nhi, xem anh trai con thương con biết bao.” Đường Uyển mỉm cười, Dao Nhi nhỏ xíu đâu hiểu những điều này, chỉ biết cố gắng bú cho no.
Sau khi cho hai bé bú, Đường Uyển nhẹ nhàng thay tã và ru chúng ngủ. Đột nhiên nghe thấy tiếng khóc nghẹn ngào của Lục Hoài Lệ từ phòng bên: “Mẹ ơi, đau quá, đau quá!”
“Con cố chịu đi, nếu không con trai con vẫn đói đấy.” Vương Đại Ni bất lực. Đường Uyển nhẹ nhàng gõ cửa, bước vào và thấy Lục Hoài Lệ đang cho con bú. Nhưng mới sinh xong nên cô ấy chưa có sữa, khiến cậu bé khóc đói.
“Hoài Lệ.” Đường Uyển bước tới kiểm tra cẩn thận: “Đưa thằng bé cho chị, để chị cho bú một chút.”
Em bé mới sinh không ăn nhiều, Đường Uyển cẩn thận lau sạch sẽ, rồi nhẹ nhàng cho cháu trai bú. Lục Hoài Lệ ngại ngùng, đầy cảm kích nói: “Chị ba, phiền chị nhiều quá, thật là ngại quá đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây