Không thì tiếc chết mất.
Lý Thúy Hoa ngẩn ra, rồi vui vẻ cầm ngay lấy chiếc cốc tráng men của Đường Uyển, “Em ba, em không được đổi ý đâu đấy.”
Mắt cô ta láo liên, rõ ràng là có ý định nhắm đến những thứ khác của Đường Uyển.
Đường Uyển lập tức nói, “Chị dâu, lần đầu tiên chị tùy tiện nên em không trách, nhưng nếu sau này chị còn tự ý dùng khăn tay hay cốc của em thì phải đền đấy.”
“Gì cơ? Người nhà mà còn phải đền ư?!!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây